TRƯỜNG ĐẠI
HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI
KHOA NGỮ
VĂN
&
ĐỀ TÀI:
Trình bày cảm
nhận về hình tượng Don Quixote
và hình ảnh
chiếc cối xay gió
Nhóm 8: K64 - Khoa Ngữ văn - ĐHSPHN1
1.
Nguyễn Thị Thúy
2. Nguyễn Thị Huyền Trang
3. Nguyễn Thị Ngọc Vân
4. Trần Thị Hải Yến
Hà Nội,
tháng 9/2016
MỤC LỤC
1. KHÁI
QUÁT CHUNG:
1.1
Tác giả:
1.1.1
Cuộc đời:
-
Miguel de Cervantes (1547 – 1616), nhà văn Phục
hưng Tây Ban Nha.
-
Sinh
tại Alcala de Henares, gần thủ đô Madrid, trong một gia đình quý tộc nhỏ, đã sa
sút. Cha ông là một thầy thuốc nghèo, phải đi lang thang từ tỉnh này sang tỉnh
khác để nuôi bảy đứa con. Về thời niên thiếu của Cervantes, người ta biết rất
ít. Sách chỉ ghi rằng ông theo bố mẹ và đã sống ở Valladolid, Salamanca,
Madrid..
-
Trình
độ học vấn của Cervantes chỉ ở mức trung bình. Trong hoàn cảnh sống gia đình
nay đây mai đó, việc học của ông cũng vì thế mà bị gián đoạn. Co thời kì ông học
tại một viện của thầy dòng Tên, thời kì sau ông lại học một học giả nổi tiếng ở
Madrid là Juan Lopez de Hoyos. Tuy nhiên, bù đắp sự thiếu sót đó, Cervantes có
trí thông minh, óc nhận xét và tính ham đọc sách. Sự nghiệp văn chương mở đầu bằng
một bài thơ làm vào dịp hoàng hậu Tây Ban Nha Elisabeth de Valois tạ thế. Năm
đó ông 21 tuổi (1568).
-
Vào
thời kì này, nước Ý là một nơi tụ tập những kẻ đi tìm công danh trong binh nghiệp
hoặc văn chương. Năm 1569, người ta thấy Cervantes tại Rome, phục vụ giáo chủ
Giulio Acquavina. Năm sau, Cervantes gia nhập quân đội Tây Ban Nha đồn trú trên
đất Ý. Năm 1571, trong quân đội thủy chiến Lepanto giữa một bên là đế quốc Thổ
Nhĩ Kỳ, một bên là mấy thành thị Ý liên minh với Tây Ban Nha do Don Juan de
Austria chỉ huy, Cervantes bị trọng thương, bàn tay trái bị nghiền nát, do đó
người ta đặt biệt hiệu cho ông là “Người cụt tay trong trận Lenpanto”. Năm
1572, ở bện viện ra Cervantes lại gia nhập quân đội. Trong ba năm tại ngũ, ông
đã qua các nơi như đảo Sicily, Sardinia, hoặc các thành phố như Florence,
Genoa, Naples, Milan, Rome, là những kho tàng di tích của nền văn học nghệ thuật
cổ ddienj Hi lạp và La Mã. Năm 1575, ông về nước với một bức thư giới thiệu của
chủ tướng Don Juan de Austria, hi vọng được nhà vua trọng dụng. Rủi thay, ngày
26-9 trên đường về Tây Ban Nha tàu của ông bị bọn cướp biển tấn công và bị bắt
giải về Algiers.
-
Trong
thời gian bị cầm tù Algiers (1575 – 1580), ông luôn luôn có ý chí đấu tranh,
khuyến khích bạn bè giữ vững tinh thần tìm cơ hội thoát thân, ông tổ chức 4, 5
lần vượt ngục nhưng đều thất bại, và mỗi lần ông đều can đảm nhận phần trách
nhiệm của người chủ mưu. Tinh thần dũng cảm và lòng vị tha của Cervantes không
những gây tín nhiệm cho anh em cùng chung số phận mà còn làm cho chính vua
Algiers phải kính nể, không giết. Quãng đời này của Cevantes được nhắc lại
trong câu chuyện Người tù – trong cuốn tiểu thuyết Don Quixote – Nhà quý tộc
tài ba xứ Mancha (phần 1 chương 39 – 41). Lúc này nhờ sự giúp đỡ của gia đình
và bạn bè ông được chuộc về nước.
1.1.2
Sự nghiệp Văn học:
-
Ông
trở về Tây Ban Nha, năm 1582, ông chung sống với Anna Franca Rojas. Năm 1584,
ông chia tay Anna để kết hôn với Catalina de Salazar. Ngán ngẩm trước bước đường
công danh lận đận, ông viết sách để nuôi sống bản thân.
-
Tập
Galatea là tác phẩm đầu tay của Cervantes (1585). Cũng thời gian này ông sáng
tác trên hai chục vở kịch được đưa lên sân khấu. Cuốn tiểu thuyết Don Quixote –
Nhà quý tộc tài ba xứ Mancha, tác phẩm xuất sắc nhất của ông ra đời năm 1605.
Năm 1614, ở Tarragona bỗng dưng xuất hiện Tập hai cuốn Don Quixote. Tác giả đã
không dám kí tên thật của mình mà lấy tên là Alonso Fernandez de Avallaneda.
Năm sau, 1615, Cervantes xuất bản lần thứ hai cuốn tiểu thuyết Don Quixote –
Nhà quý tộc tài ba xứ Mancha. Qua đoạn mở đầu, ông đã vách mặt kẻ cướp đoạt văn
chương.
-
Từ ngày ở Algiers về nước cho tới cuối đời,
Cervantes vừa viết văn, vừa phải nhận của triều đình một số việc linh tinh để
đàm bảo sinh kế. Ngày 22 – 4 – 1616, Cervantes qua đời tại Madrid, khi đó ông
69 tuổi.
1.2
Tác phẩm “Don Quixote – Nhà quý tộc tài ba xứ
Mancha”:
1.2.1
Bối cảnh đời sống văn học Tây Ban Nha
trước khi tác phẩm ra đời:
-
Hồi
ấy sách tiểu thuyết hiệp sĩ tràn ngập Tây Ban Nha và Tây Âu, gây nhiều tác hại
cho công chúng và gây phẫn nộ đối với chính luận. Những độc giả đam mê đọc sách
này bỏ công việc, hao tiền tốn của, vùi đầu vào những hoang đường phi lí. Thị
hiếu của người đọc bị méo mó lệch lạc. Hình tượng hiệp sĩ giang hồ phóng đãng
làm nảy sinh lối sống tai hại cho trật tự an ninh xã hội. Vua Tây Ban Nha là
Charler Cing ra lệnh cấm đọc loại tiểu thuyết đó nhưng ông vẫn lén lút đọc say
mê. Các nhà tu hành cũng chẳng kém. Sách hiệp sĩ vẫn cứ lưu hành. Mãi đến khi
cuốn Don Quixote xuất hiện thì loại tiểu thuyết hiệp sĩ mới mất hết độc giả. Dư
luận nồng nhiệt ca tụng cuốn tiểu thuyết châm biếm này. Lần đầu tiên trong đời
nhà văn Cervantes đón nhận thành công và cảm thấy được an ủi cho cuộc đời vất vả
chịu đựng bất công của mình.
1.2.2
Tóm tắt tác phẩm:
-
Don
Quixote, nhan đề đầy đủ là Don Quixote – Nhà quý tộc tài ba xứ Mancha, bao gồm
hai phần: Phần một 52 chương, phần hai 74 chương, với gần 100 nhân vật, xoay
quanh chuyến đi làm hiệp sĩ của Don Quixote.
-
Tiểu
thuyết kể về nhà quý tộc nghèo Alonso Quyxano chừng 50 tuổi, gầy gò và cao lênh
khênh. Suốt ngày say mê đọc tiểu thuyết kiếm hiệp đến nỗi đầu óc mụ mẫm, lú lẫn.
Tự trang bị cho bản thân những vũ khí đã gỉ sét của tổ tiên còn sót lại để lên
dường hành hiệp. Tự phong cho mình là hiệp sĩ Don Quixote xứ Mancha, phong con
ngựa gầy còm ốm yêu của mình là kị mã Rocinante. Trong chuyến đi lần thứ nhất của
mình Don Quixote nai nịt chỉnh tề, ngồi ngất ngưởng trên lưng con ngựa
Rocinante của mình, bắt đầu cuộc đời hiệp sĩ giang hồ. Tới một quán trọ bên đường,
gã tưởng tượng đó là một tòa lâu đài, chủ quán là lãnh chúa và trịnh trọng xin
ông làm lễ ấn phong cho gã. Sung sướng vì đã trở thành hiệp sĩ, gã háo hức rong
ruổi khắp nẻo đường để diệt trừ cái ác, làm sáng danh hiệp sĩ xứ Mancha. Trên
đường đi Don quixote bênh vực cậu bé bị chủ đánh rồi ra tay với bọn lái buôn vì
không thừa nhận nàng Dulcinea là người đẹp nhất trần gian. Don Quixote bị trận
đòn nhừ tử, người làng phát hiện ra và đưa hắn ta về nhà. Không lâu sau Don
Quixote lại lên đường đi, theo sau là bác giám mã Sancho Panza. Họ qua cánh đồng
Montiel, thấy những chiếc cối xay gió, tưởng là bọn khổng lồ độc ác. Don
Quixote đã đánh nhau với những chiếc cối xay gió. Tiếp đó Don Quixote gặp các
tu sĩ và đoàn kị binh, ông cho rằng đấy là công chúa bị bắt cóc đã xông vào giải
thoát sau đó Don Quixote bị đánh một trận nhừ tử. Hai thầy trò đến một quán trọ
mà Don Quixote cho là lâu đài, do nhầm lẫn
với cô hầu gái mà thầy trò bị cuốn vào cuộc đánh nhau loạn xạ. Cha xứ và người
thợ cạo láng giếng phải lập mưu đưa Don Quixote về nhà. Lần ra đi thứ ba hai thầy
trò bắt đầu bằng việc đến thăm Dulcinea – cô thôn nữ xấu xí được cho là bị phù
phép. Trên đường đi, hai thầy trò gặp nhà quý tộc Don Diego với triết lí sống
an nhàn, phản đối cách sống ấy Don Quixote bắt mở cửa để đánh nhau với sư tử.
Sau khi thực hiện vài chiến công nữa, họ gặp vợ chồng Công tước và bị biến
thành trò cười hai thầy trò bỏ đi. Cậu tú Sanson Carrasco muốn cứu Don Quixote
đã giả trang thành hiệp sĩ thách đấu với điều kiện người thua sẽ không được làm
hiệp sĩ nữa. Don Quixote bị đánh ngã, gã đau khổ vô cùng và trở nên ốm yếu.
Trên giường bệnh gã mới nhận ra những việc làm điên rồ của mình. Don Quixote viết
chúc thư chia tài sản rồi qua đời.
2. HÌNH
TƯỢNG DON QUIXOTE:
Don Quyxote xuất thân từ một nhà quý
tộc nghèo, tên thật là Alonso Quyxano. Vì ham mê truyện hiệp sĩ nên muốn trở
thành chàng hiệp sĩ trừ gian diệt bạo, cứu người lương thiện. Chàng lên đường
đi phiêu lưu, tự phong mình là hiệp sĩ Don Quyxote xứ Mancha, biệt hiệu là Hiệp
sĩ Mặt Buồn.
2.1 Bức chân dung hình tượng Don Quyxote:
2.1.1 Đặc điểm ngoại hình:
-
Trước khi trở thành hiệp sĩ Don Quyxote:
+ Nhà
quý tộc Alonso Quyxano mặc “áo khoác ngoài bằng da nhẹ, quần bó và giày nhung
dùng trong ngày dạ hội, ngày thường thì mặc quần áo may bằng loại vải cũng khá
tốt”.
+ Được
miêu tả là thể chất tráng kiện, da thịt sắt seo, mặt mũi xương xẩu và cao lêu
nghêu.
-
Khi đã trở thành hiệp sĩ Don Quyxote:
+ Đầu đội
mũ sắt, một tay ôm khiên, một tay vác ngọn giáo, cưỡi trên lưng con ngựa Roxinante
– một “con vật
nom thảm hại hơn cả con Gônêla, chỉ có da bọc xương”.
+ Những
vũ khí trên đều là của các cụ tổ để lại, han gỉ, bị vứt ở một xó từ hàng bao thế
kỷ nay. Đặc biệt, với chiếc mũ sắt chỉ còn một nửa nên chàng bèn lấy một miếng
bìa cứng, đem hết tài khéo léo ra cắt một miếng đắp và tạo ra một cái mũ nom
cũng có vẻ đàng hoàng.
2.1.2 Đặc điểm tính cách:
-
Bản tính ưa phiêu lưu mạo hiểm, là một con người của hành động và vững
tin vào lí tưởng của mình. Khi chàng quý tộc bỗng nảy ra một ý nghĩ vô cùng kỳ
quái là phải làm một hiệp sĩ giang hồ, một thương một ngựa chu du thiên hạ, tìm
kiếm những chuyện phiêu lưu,… say sưa trước những ý nghĩ say sưa đó, chàng vội vàng thực
hiện đìều mong ước.
-
Vừa thực tế vừa mơ mộng viển vông:
+ Thực tế:
Hơn ai hết Don Quyxote nhận thức rõ bản chất xã hội thời chàng: “Ngày nay lười
biếng thắng siêng năng, nhàn rỗi thắng cần mẫn, phi nghĩa thắng chính
nghĩa, ngạo mạn thắng dũng cảm và lí thuyết thắng thực hành”.
+ Mơ mộng
viển vông:
·
Chàng quý tộc của chúng ta chỉ mải miết
đọc sách kiếm hiệp. Chàng ham mê đến
mức cuồng dại, bán cả một phần ruộng đất đang cày cấy để mua loại tiểu thuyết
đó mang về chất đống trong nhà. Tóm lại, nhà quý tộc của chúng ta chỉ biết mỗi
việc là đọc sách, đọc từ tối đến sáng rồi lại từ sáng đến tối; do ngủ ít đọc
nhiều, óc chàng teo đi đến nỗi mất cả trí khôn.
·
“Chưa chi chàng quý tộc đáng thương của
chúng ta đã mơ tưởng, bằng cánh tay dũng mãnh của mình, xoàng ra chàng cũng
chinh phục được vương quốc Trapixônđa”.
ð Chính
tính cách mơ mộng viển vông này là nguyên nhân của những ý nghĩ vô cùng kỳ quái
mà một kẻ điên rồ trên đời này cũng không bao giờ nghĩ ra.
-
Phẩm chất anh hùng:
+ Quan
niệm sống: Vì lí tưởng
công bằng và tự do cho mọi người.
+ Mục
đích sống: Xả thân vì lí tưởng đến cùng (Chàng không quản ngại gian nguy, kể cả
tính mạng của mình hòng làm xã hội thay đổi theo hướng tích cực).
+ Khi
đau đớn sẽ không rên la.
ð Như vậy, với tài
năng của mình, Cervantes đã dùng ngôn từ thay cho chất liệu màu vẽ của người họa
sĩ để khắc họa nên bức chân dung nhân vật Don Quyxote rất độc đáo và ẩn chứa
nhiều thú vị.
2.2
Là một người có trí tuệ uyên bác:
GS Đặng Thai Mai đã nhận xét: “Don
Quixote điên nhưng cũng có những giờ phút rất tỉnh táo. Qua hơn một trăm chương
sách, người độc giả đã nghe nhà kị sĩ nói chuyện cũng đủ hạng người, về đủ mọi
vấn đề án tình, luân lý, tôn giáo, giáo dục, văn học, nghệ thuật, cho đến tất cả
các vấn đề chính trị quân sự nữa. Trong những lúc ấy thì con người ấy quả thực
là không điên chút nào mà còn là một khối óc bách khoa và một tay hùng biện học
thức rộng rãi, kiến thức sâu và lời lẽ sắc sảo nữa là khác.
-
Trên
chặng đường của mình, Don Quixote gặp nhà quý tộc áo xanh Don Diego. Trước những
lời lẽ sắc sảo thuyết phục của Don Quixote về việc lựa chọn nghề nghiệp, Don
Diego “không khỏi sửng sốt và ý nghĩ cho rằng chàng là một kẻ mất trí cũng tiêu
tan dần trong đầu óc ông”. Trong những ngày được mời lại ở chơi nhà ông quý tộc
Don Diego, Don Quixote đã trao đổi cùng hai cha con họ về nhiều vấn đề thơ ca,
chiêm tinh học, nghề thầy thuốc… Với chủ đề nào Don Quixote cũng tỏ ra rất am
tường hiểu biết cặn kẽ và đưa ra những lời bình xét rất xác đáng. Điều đó khiến
cho cha con Don Diego phải thốt lên rằng: “Những câu nói xen lẫn khôn ngoan và
ngớ ngẩn của Don Quixote”, “Ông ta chỉ điên từng lúc, lúc khác lại tỏ ra sáng
suốt”. Sự hiểu biết của chàng cũng khiến cô cháu gái của chàng cũng phải công
nhận rằng: “Cậu biết rất rộng và nếu cần, chắc cậu có thể bước lên bục hoặc ra
giữa phố để truyền giáo”.
-
Không
chỉ có trí tuệ uyên bác, Don Quixote còn có khả năng thuyết phục người khác với
những lời lẽ sắc sảo. Khi khuyên ngăn những người dân làng không nên trả thù chỉ
vì tiếng kêu nhại của một con lừa chàng đã khiến mọi người lắng nghe chăm chú,
khiến Sancho bụng bảo dạ: “Quỷ tha ma bắt tôi đi nếu như ông chủ tôi không phải
là một nhà thần học”.
-
Chàng
không chỉ am hiểu về lĩnh vực lý thuyết mà cả những vấn đề đời sống, chàng cũng
đã giải quyết một cách rất cặn kẽ và đưa ra được những lời khuyên vô cùng thực
tế. Đó là lời khuyên chàng dành cho Basillo “Yêu nhau mà lấy được nhau là đạt
được mục đích tốt đẹp nhất. Song phải coi chừng vì kẻ thù lớn nhất của tình yêu
là sự đói khổ và túng thiếu triền miên”.
Khi Sancho Panza đượcc ông bà công tước “bố trí” cho đi làm chúa đảo, Don
Quixote đã dặn Sancho những điều mà “Ai nghe cũng nghĩ rằng chàng là một người
không những khôn ngoan mà còn đầy thiện chí”. Chàng chỉ cho Sancho những điểu rất
có lý có tình: “Phải biết nhận thức bản thân, thận trọng và khôn ngoan, biết
trân trọng xuất thân”, “Hãy hãnh diện vì mình nghèo hèn mà có đức hơn kẻ quyền
quý nhưng vô hạnh… Nếu anh bằng đức độ của mình làm được những việc tốt khiến
anh thấy tự hào đừng vì lý do gì mà ghen tỵ với các ông hoàng bà chúa vì dòng
máu mang tính di truyền, đức hạnh phải do tu dưỡng mới có, và đức hạnh tự nó có
giá trị cao hơn dòng máu”.
ð Don Quixote cho chúng ta thấy chẳng
những am hiểu mọi vấn đề đời sống mà còn là một triết nhân. Những lí lẽ luận điểm
chàng đưa ra giống như những chân lý cuộc sống. Phải có một trí tuệ thông sâu
hiểu đời, hiểu người mới có thể đưa ra những lời khuyên như vậy. Chàng tỉnh táo
trong mọi vấn đề trừ một vấn đề hiệp sĩ – giang hồ.
2.3
Tượng trưng cho lí tưởng hiệp sĩ chân chính và tư
tưởng vinh thân:
2.3.1
Tượng trưng cho lí tưởng tự do – công
bằng – hạnh phúc:
-
Chủ
nghĩa nhân văn – trào lưu tư tưởng văn hóa và văn học thời Phục Hưng ở Châu Âu
đề cao con người, giải phóng cá nhân khỏi sự đè nén tinh thần của chế độ phong
kiến, chống chủ nghĩa kinh viện và giáo hội, hướng con người và xây dựng cuộc sống
thực tại. Chịu ảnh hưởng và tiếp thu
tinh thần nhân văn dân chủ của văn học Phục Hưng, tiểu thuyết Don Quixote của
Cervantes đã thể hiện rõ tư tưởng tự do, giải phóng con người, đem đến cho con
người quyền làm chủ, quyền tự quyết định số phận và vận mệnh của mình.
+ Lý tưởng tự do là lý tưởng xuyên suốt
mà cuộc đời Don Quixote hướng tới. Lí tưởng
này cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng thôi thúc Don Quixote
lên đường, thoát ra khỏi những tù túng rằng buộc ngay trong chính ngôi nhà,
ngôi làng, và những người thân thuộc của mình. Trên chặng đường phiêu lưu đầy
gian truân của mình để đến cuối cùng chàng đã đúc kết và thấm thía: “Tự do là một
trong những món quà quý nhất Chúa dành cho con người, những kho báu nằm trong
lòng đất hay dưới đáy biển cũng không thể so sánh được”. Xuất phát từ chính điều
đó nên trên chặng đường hành trình của mình Don Quixote đã ra sức giành lại tự
do hay lên tiếng bảo vệ quyền được tự do của con người. Chàng giải thoát cho những
con người mà chàng cho là bị bắt cóc, cầm tù. Don Quixote đã đánh hai thầy tu
dòng thánh Beneto vì tưởng rằng đó là bọn phù thủy bắt cóc một nàng công chúa
mang đi… Chàng giải cứu cho một đoàn tù khổ sai để trả lại tự do cho họ, lao
vào đám rước đang làm lễ cầu mưa để giải cứu cho một bức ảnh Đức mẹ mà chàng tưởng
rằng đó là một phu nhân bị bắt cóc. Đặc biệt trong câu chuyện được nghe kể và
khi tận mắt chứng kiến cô gái Marcela yêu tự do, chàng đã không ngần ngại lên
tiếng bảo vệ và ủng hộ quyết định của nàng “ Không ai được đi theo nàng Marcela
xinh đẹp, bất kể người đó ở địa vị nào và thuộc dòng dõi nào nếu không sẽ chịu
sự phẫn nộ của ta… Nàng Marcela sinh ra tự do và để sống được tự do nàng đã khiến
bao chàng trai si tình tuyệt vọng nhưng Don Quixote rất hiểu và cảm thông với
người con gái vừa được si mê, vừa bị nguyền rủa ấy. Đồng điệu với khát vọng tự
do chàng đã bảo vệ cô ấy, ý thức được “Phải mang cánh tay hiệp sĩ của mình ra
che chở cho người con gái đẹp trong cơn nguy khốn”.
-
Công
bằng là sự đòi hỏi sự tương tác giữa vai trò của những cá nhân với địa vị xã hội
của họ, giữa hành vi với sự đền bù (lao động – thù lao, công và tội, thưởng và
phạt), giữa quyền với nghĩa vụ – không có sự tương xứng trong những quan hệ ấy
là bất công.
+ Trong tiểu thuyết Don Quixote, ước
vọng công bằng dân chủ là một lý tưởng quan trọng trong suy nghĩ của Don
Quixote. Không phải tự nhiên mà đối tượng chàng luôn hướng đến là những kẻ
nghèo khổ, những người bị áp bức, những cảnh đời bất hạnh… Chính họ là những
con người thường không nhận được sự công bằng trong xã hội. Trên chặng đường
phiêu lưu của mình, chàng hiệp sĩ Don Quixote đã thực hiện nhiều hành động
nghĩa hiệp chân chính để đem lại công bằng. Chàng bênh vực chú bé Andress bị chủ
quỵt tiền và ức hiếp, chú đang phải nhận một trận đòn roi. Chàng đã lấy cái quyền
uy dũng mãnh của hiệp sĩ giang hồ để dọa tên chủ trại: “Ta là hiệp sĩ dũng sĩ
xư Mancha, chuyên đi bênh vực những kẻ hèn yếu và ngăn chặn những điều sai
trái, phải nhớ và làm đúng lời hứa nếu không ta trị tội. Hay khi chàng xông vào
đám tang trong đêm tối để trả thù cho kẻ tử nạn mà chàng tưởng đó là một hiệp
sĩ như chàng – một người mà chàng chưa từng gặp mặt. Không phân biệt là người
hay vật, chàng cho rằng mọi sự đều cần có sự công bằng. Chàng đã tấn công đám
lái la để “trả thù” cho con lừa Rocimante của chàng bị bọn họ đánh vì đã “trêu
ghẹo” đám la cái của họ. Một lần nữa vì con Rocimante chàng đã định giao chiến
với đám triều đình thần chết (một gánh hát)… Trên hành trình của mình, chàng
còn can ngăn những người dân làng mang giáo mác sang làng khác để trả thù, lấy
lại công bằng cho làng mình chỉ vì chuyện nhỏ tiếng kêu của một con lừa. Chàng
cho rằng lẽ công bằng phải xuất phát từ những lý do cao cả, chính đáng.
-
Bên
cạnh lý tưởng tự do và công bằng thì lý tưởng hạnh phúc là điều mà Don Quixote
cũng luôn hướng tới. Con người được tự do, công bằng nếu hạnh phúc cuộc sống sẽ
càng có ý nghĩa hơn. Ước vọng của Don Quixote là làm sống lại thời đại hoàng
kim “Thời đại hạnh phúc và những thế kỉ hạnh phúc”. Cuộc sống hạnh phúc trong
lí tưởng của Don Quixote không chỉ là cuộc sống hạnh phúc trong tình yêu, mà
còn là cuộc sống thân ái, hòa hợp, yên bình, ấm no. Hạnh phúc mà chàng tìm kiếm
không chỉ là hạnh phúc cá nhân đơn lẻ mà là hạnh phúc của tất cả mọi người. Vì
lẽ đó mà khi gặp bất cứ một mảnh đời nào chàng cho là bất hạnh cũng đều ra tay
cứu giúp. Chàng phá ngang vở kịch múa rối,
làm tan tành những con rối trên sân khấu vì nghĩ rằng chúng là bọn Moro đã bắt
cóc vợ chàng hiệp sĩ Don Gaipherox khiến vợ chồng chàng phải chịu cảnh chia lìa
và truy đuổi gắt gao “chừng nào ta còn sống và có mặt tại đây, ta sẽ không cho
ai đụng tới lông chân của một hiệp sĩ nổi danh và yêu mãnh như Don Gaipherox.
Khi ở tại lâu đài của hai vợ chồng công tước, nghe được câu chuyện của nữ bá tước Triphaldi (do bà quản gia Dolorida đóng giả)
chàng đã sẵn sàng lên con ngựa gỗ mà vợ chồng công tước dựng lên bất chấp sau
đó bị phóng đi bằng hỏa tiễn và pháo chịu nhiều đau đớn. Chàng làm tất cả là để
giải trừ phép mọc râu của bà bá tước và những người hầu cận. Vì hạnh phúc của
người khác chàng sẵn sàng làm tất cả, kể
cả làm người hầu cận, bảo vệ họ. Chàng tự nguyện làm người canh giữ quán trọ mà chàng tưởng là lâu đài để cho mọi người có
được một đêm yên giấc. Khi lí tưởng hạnh phúc, mong muốn hành động vì người
khác của chàng không thực hiện được, chàng đã buồn khổ, thất vọng. Lí tưởng hạnh
phúc là lý tưởng nhân văn cao cả bởi lẽ đó là lý tưởng hành động vì người khác,
mong muốn đem lại niềm vui, xua tan mọi nỗi ưu phiền. Don Quixote luôn ý thức
được điều đó và hành động kiên quyết để thực hiện lý tưởng của mình: “Ta quyết
không thể và không nên coi những việc nhằm mục đích hạnh phúc là trò đùa”.
ð Tóm lại, lý tưởng tự do – công bằng –
hạnh phúc là lý tưởng mà Don Quixote
theo đuổi. Đó là một nhân sinh quan tích cực và tiến bộ. Chàng đã sống hết mình
cho lý tưởng mình đã chọn.
2.3.2
Tư tưởng vinh thân:
-
Những
chàng hiệp sĩ xưa lập chiến công với mục đích lớn nhất là làm rạng danh tên tuổi,
Don Quixote cũng không ngoại lệ. Chàng muốn làm hiệp sĩ giang hồ cũng bởi “Muốn
tên tuổi mình được rạng rỡ và bản thân mình giúp ích được cho nước nhà, chẳng cần
phải làm hiệp sĩ giang hồ, một thương một ngựa chu du thiên hạ, tìm kiếm chuyện
phưu lưu, làm những việc mà các trang hiệp sĩ giang hồ đã làm như viết trong
sách, bênh vực kẻ hèn yếu, đạp bằng mọi gian nguy, để tiếng thơm lưu truyền mãi
mãi”. Tư tưởng ấy đã thôi thúc chàng ra đi tìm kiếm những cuộc phưu lưu mà chẳng
màng đến bản thân, gia thế, điều kiện của mình. Trong chuyến hành trình của
mình không ít lần chàng nhắc đi nhắc lại quan niệm của mình: “Ta nhắc lại rằng
ta sinh ra để làm sống lại tinh thần của các hiệp sĩ Bàn Tròn, của 12 vị đình
thần nước Pháp và của chín danh nhân thế
giới. Ta sinh ra để thiên hạ lãng quên những hiệp sĩ khác như Olivante,
Trante,… cùng tất cả đám hiệp sĩ thời xưa và để cho những chiến công hiển hách
nhất của họ bị lu mờ vì những chiến công vĩ đại và kì diệu của ta. Không những
muốn tên tuổi rạng rỡ mà mong muốn của chàng còn vượt lên trên họ. Mong muốn
làm những điều phi thường, những chiến công vĩ đại làm lu mờ tất cả những hiệp
sĩ khác, quả thật tư tưởng “vinh thân” của chàng đã đạt đến giới định cao nhất
của suy nghĩ.
+ Tư tưởng “vinh thân” chi phối mọi
suy nghĩ và hành động của Don Quixote. Chàng luôn muốn lập những chiến công để
làm rạng rỡ tên tuổi của mình, tên tuổi dòng họ vốn chẳng xuất hiện chữ “Don”
danh giá trong đó. Để lập được những chiến công chàng làm theo mọi điều trong
sách, học theo những hiệp sĩ xưa. Có những khi hành động của chàng điên rồ đến
khó tin. Trước mỗi sự việc, Don Quixote luôn đinh ninh một điều chắc chắn sẽ có
một cuộc phiêu lưu thú vị, và đây là cơ hội để chàng lập được những chiến công.
Gặp cối xay gió chàng nghĩ đó là những tên khổng lồ gian ác, gặp một đàn bò mộng
chàng nghĩ ngay đến một cuộc hành quân của hai đạo quân hùng mạnh, gặp cỗ xe chở
thiêu phụ chàng nghĩ ngay đến việc có một quý phu nhân bị bắt cóc,… tất cả theo
chàng đều là những cuộc phiêu lưu mạo hiểm nhưng chờ đợi những chiến công hiển
hách sẽ diễn ra. .
+ Tư tưởng vinh thân hiệp sĩ còn thể
hiện ở việc Don Quixote yêu cầu mọi người ghi nhận những chiến công của mình và
bắt buộc họ phải tôn vinh tên tuổi của chàng. Khi giải thoát cho đoàn
tù khổ sai, chàng yêu cầu họ phải đeo lại gông xiềng và đến trình diện trước
tinh nương Dulcinea để nói về chiến công của chàng. Việc “giải thoát” được cho
quý phu nhân khi đánh thắng hiệp sĩ Viscaia, chàng cũng yêu cầu họ phải đến gặp
tinh nương để kể về chiến công đã đạt được,…
+ Thế nhưng tư tưởng vinh thân của
chàng vấp phải một thực tế là chàng luôn phải chịu hậu quả sau những yêu cầu muốn
được ghi nhận của mình. Chàng bị đoàn tù khổ sai ném cho một trận đòn đá tơi tả,
phu nhân cùng đoàn tùy tùng chỉ hứa suông cho qua chuyện mà chắc chắn không bao
giờ thực hiện lời hứa đó. Trong suy nghĩ của họ Don Quixote là một tên gàn dở,
không tỉnh táo chứ chẳng phải hiệp sĩ với mong muốn tên tuổi được rạng rỡ, chưa
bao giờ đem lại điều chàng mong muốn.
+ Tư tưởng “vinh thân” là một nét lỗi
thời trong quan niệm hiệp sĩ. Quan niệm này khiến các chàng hiệp sĩ hành động một
cách máy móc, cầu kỳ, xa rời hiện thực cuộc sống. Tất cả chỉ nhằm hướng đến mục
đích cá nhân vị kỷ. Tư tưởng vinh thân cũng chính là nguồn gốc hành động điên rồ,
ngớ ngẩn của Don Quixote
2.4
Tượng trưng cho đẳng cấp tăng lữ và giai cấp phong
kiến trong xã hội:
-
Don Quixote là hình ảnh tượng trung cho đẳng cấp
tăng lữ và giai cấp phong kiến cố hết sức lấy cái lí tưởng cũ kĩ, ngoan cố chống
lại tư tưởng Phục hưng. “Chàng quý tộc ấy nảy ra ý định làm hiệp sĩ giang hồ, một
thương một ngựa chu du thiên hạ, tìm kiếm những chuyến phiêu lưu làm những việc
mà các hiệp sĩ giang hồ đã làm như viết trong sách, bênh vực kẻ hèn yếu, để tiếng
thơm lưu truyền mãi mãi. Chưa chi chàng quý tộc đáng thương của chúng ta đã mơ
tưởng, bằng cách tay dũng mãnh của mình chinh phục được Vương quốc Trapisonđa”,
mang trong mình lòng yêu chính nghĩa, công lý, mong muốn cánh tay dũng mãnh của
mình mang lại cuộc sống yên vui cho mọi người. Với một tinh thần dũng cảm, Don
Quixote không ngại khó khăn, gian khổ, đơn phương độc mã lao vào cuộc chiến đấu
không cân xứng. Thế nhưng, những vũ khí mà Don Quixote sử dụng trong cuộc hành
trình làm hiệp sĩ của mình đã cũ, đã quá cổ giống như người hiện đại mang trong
mình một cái gì đó đã rất cũ. Chàng “đánh bóng những vũ khí han gỉ của các cụ tổ
để lại, vứt ở một xó từ hàng bao thế kỉ nay. Trong lúc hì hụi lau chùi và sửa
sang lại chúng, chàng bỗng phát hiện ra chiếc mũ sắt chỉ còn lại một nửa…” mang
cái lí tưởng đã cũ kĩ để hành hiệp trượng nghĩa, dường như nó không hợp thời với
cái xã hội thời bấy giờ.
-
Trong
chương 8, 9 khi hai thầy trò Don Quixote đi qua cánh đồng và thấy những chiếc cối
xay gió. Don Quixote đã cho rằng những chiếc cối xay gió là những tên khổng lồ
hung tợn và có ý định kết liễu những tên khổng lồ hung tợn ấy. Chàng kị sĩ Don
Quixote đã vác ngọn giáo và đâm thẳng mũi giáo vào những cánh quạt cối xay, khiến
ngọn giáo tan tành và bản thân Don Quixote cũng bị thương. Đem ngọn giáo đã cũ
từ hàng thế kỉ để đối đầu với những chiếc cối xay vững chắc. Cũng như đem lí tưởng
đã cũ kĩ ngoan cố của mình để chống lai cái tư tưởng đang hiện hành. Người kị
sĩ vác ngọn giáo đã thất bại, còn lịch sử vẫn tiến lên (bánh xe lịch sử vẫn
quay).
2.5
Chế giếu những tàn dư của lí tưởng hiệp sĩ phong
lưu thời phong kiến:
-
Những
hành động hiệp nghĩa, lý tưởng cao đẹp chân chính của Don Quixote là nét đẹp
đáng quý trọng. Thế nhưng tư tưởng máy móc sách vở dập khuôn những cuốn sách hiệp
sĩ lạc hậu đã đưa chàng đến những hành động điên rồ hại người hại mình và nhiều
khi biến thành trò cười cho người khác. Những hành động ấy và suy nghĩ “điên rồ”
của Don Quixote xuất phát từ tư tưởng đã lỗi thời lạc hậu của những cuốn sách
hiệp sĩ.
-
Vốn
dĩ Don Quixote là một nhà quý tộc bình
thường, thú vui của chàng là đi ăn và câu cả. vậy mà khi đọc những cuốn truyện
kếm hiệp. Sách vở kiếm hiệp đã ru chàng vào giấc mộng hão huyền. Chàng say mê
chúng đến quên cá những thú vui hằng ngày của mình, phải “ bán đi một phần ruộng
để mua tiểu thuyết về chất thành đống trong nhà”. Hơn nữa, chàng nghĩ tất cả những
điều trong truyện đều có thật và muốn phiêu lưu một chuyến trong thiên hạ.
-
Trong
câu chuyện không ít nhân vật cũng yêu thích và say mê những cuốn sách kiếm hiệp.
Lão chủ quán trọ là một tay bợm mù chữ cũng không ngần ngại bày tỏ sự thích thú
của mình đối với tiểu thuyết hiệp sĩ: “Theo tôi hiểu, không có sách nào hay hơn
loại sách đó trên đời này. Trong nhà tôi đây cũng có vài ba cuốn và chúng mang
lại sự sống cho tôi và cho nhiều người khác”. Cha xứ và bác phó cạo trong lúc lục
chọn kho sách kiếm hiệp của Don Quixote để đốt, cũng bày tỏ sự thích thú không
giấu nổi với một số truyện hiệp sĩ và chín bản thân cha xứ cũng đã đọc khá nhiều
truyện kiếm hiệp. Thế nhưng họ chỉ dừng lại ở yêu thích, thích đọc và cao hơn
là đồng cảm với các nhân vật trong các cuốn tiểu thuyết đó chỉ riêng Don Quixote là sống thực với nó
“nhà quý tộc của chúng ta chỉ có mỗi một việc là đọc sách, đọc từ tối đến sáng
rồi lại từ sáng tới tối, do ngủ ít đọc nhiều, óc chàng teo đi đến mức mất cả
trí khôn. Đó cũng chính là nguồn gốc những suy nghĩ, hành động “điên rồ” nhiều
khi đến đáng trách và đáng thương của chàng.
-
Trong
chuyến ra đi đầu tiên, gặp một cái quán trọ, Don Quixote “tưởng tượng” ngay ra
một tòa lâu đài với bốn ngọn tháp và những mái chuông hình chóp bằng bạc sáng
loáng”. Không những tưởng tượng mà chàng đinh ninh chắc chắn rằng đây là một
tòa lâu đài, vì trong đó có “hai phu nhân quý phái”, có “quan trấn thành”,…
Chính đầu óc hoang tưởng vì những chuyện trong sách đã khiến chàng nhìn vào việc
gì, vật gì, con người nào cũng gắn với sách vở.
-
Học
theo những hiệp sĩ giang hồ cả chuyện ăn ngủ, chàng cho rằng “nghĩ đến người
yêu thôi cũng đủ no rồi”, Chàng bảo với Sancho: Cần phải biết rằng đối với người
hiệp sĩ giang hồ, cả tháng không ăn uống gì là một vinh dự, ngoài ra họ ăn uống
không cầu kì. Đến những nhu cầu bản năng bình thường nhất của con người chàng
cũng lệ thuộc vào những điều lệ hiệp sĩ máy móc. Những suy nghĩ sách vở làm che
mờ cả những gì chính giác quan mà chàng cảm nhận.
-
Nhìn
thấy hai đàn cừu “chàng nghĩ ngay đó là hai đạo quân sắp gặp nhau và giao chiến
với nhau trên cánh đồng bao la này”. Sở dĩ Don Quixote nghĩ như vậy vì lúc nào
đầu óc chàng cũng đầy rẫy những chuyện đâm chém, ma quái, phiêu lưu mạo hiểm
điên rồ, yêu đương, thách thức kể trong các sách kiếm hiệp, cho nên tất cả những
điều chàng phát biểu, suy nghĩ hoặc hành động đều hướng về những chuyện đó.
ð Luôn luôn nghĩ rằng mình là hiệp sĩ
giang hồ như những hiệp sĩ khác trong những câu chuyện của chàng, chàng đã bị
biến thành trò cười, trò đùa, thú tiêu khiển cho người khác.
ð Những hành động điên rồ, rập khuôn
máy móc sách vở của Don Quixote tuy hại người hại mình nhưng phần nào
Cervantes đã cho ta thấy tư tưởng chế giễu
những tàn dư của lí tưởng hiệp sĩ phong lưu thời phong kiến thông qua chính
hình tượng nhân vật Don quixote.
2.6
Cái chết của Don Quixote tố cáo xã hội đương thời:
-
Sau
nhiều lần thất bại trong trận chiến với một hiệp sĩ khác do người cạnh nhà của
chàng đóng giả cùng với lời giao kết nếu ai thua người đó sẽ không được làm hiệp
sĩ nữa. Cuối cùng Don Quixote thua vì một lời hứa danh dự như một chàng hiệp sĩ
thực thụ. Về đến nhà, chàng buồn rồi lăn ra ốm. Trên giường bệnh, chàng mới có
dịp hồi tâm chuyển ý. Lúc này, chàng mới nhận ra rằng, tiểu thuyết hiệp sĩ đã
làm cho chàng điên rồ thảm hại. Thấy sức mình đã kiệt, chàng viết di chúc để lại,
mấy ngày sau thì chàng mất.
ð Như vậy, sau sự dằn vặt, suy nghĩ mà
chàng đã nhận ra chân lí của cuộc sống, chàng rời xa cái thế giới ảo mộng, hão
huyền để trở về với thực tại. Nhưng đáng tiếc thay, khi vừa chợt nhận ra điều
đó thì chàng đã phải từ dã cuộc sống.
ð Qua đó là sự nuối tiếc, lòng thương cảm
của tác giả hay cũng chính là sự lên án, tố cáo xã hội phong kiến, xã hội thối
nát, ngang trái, bất công. Tây Ban Nha dưới ách thống trị của bọn tăng lữ bị
phơi bày. Cái chết của Donkihote cho thấy tư tưởng rời xa lý tưởng viển vông về
hiệp sĩ đã bao phủ lấy suy nghĩ của người dân , trong suốt bao năm dưới thời
phong kiến lịch sử.
3.
HÌNH ẢNH CỐI XAY GIÓ:
Hình ảnh cối xay
gió xuất hiện trong phần đầu của chương VIII với tên đầy đủ là “Cuộc gặp gỡ rùng rợn quá sức tưởn tượng giữa
hiệp sĩ dũng cảm Don Quyxote với những cối xay gió và những sự việc khác đáng
ghi nhớ”. Hai thầy trò Don Quyxote và Sancho đang trên đường đi tìm những
chiến công thì chợt phát hiện thấy ba, bốn chục chiếc cối xay gió giữa đồng.
3.1 Cối xay gió trong con mắt của Don Quyxote:
-
Vốn dĩ, cối xay gió là một loại máy chạy bằng sức gió, được thiết kế
để biến năng lượng gió thành các dạng hữu dụng hơn như dùng để bơm nước
hoặc phát điện. Nhưng trong con mắt của chàng hiệp sĩ Mặt Buồn, mấy chục chiếc
cối xay gió trở thành “mấy chục tên khổng lồ hung tợn”, “Cánh tay chúng rất
dài, có cái tới gần hai dặm” và chàng muốn xông ra kết liễu đời chúng, với những
chiến lợi phẩm thu được, sẽ trở nên giàu sang phú quý. Don Quyxote cho rằng “Đây
là một cuộc chiến đấu chính đáng, quét sạch cái giống xấu xa này khỏi trái đất
là phụng sự Chúa đấy”.
ð Gắn những tên “khổng
lồ ghê gớm” với hành động quyết giao chiến giết hết bọn chúng và kết quả “giàu
có” nhờ “chiến lợi phẩm” quả thực Don Quyxote tỏ ra rất logic trong sự điên rồ
của mình.
-
Giống mọi hiệp sĩ tài ba trong nghi thức
giao đấu, Don Quyxote lên tiếng thách thức: “Lũ súc sinh kia, không được chạy
trốn! Có ta là hiệp sĩ, một thương một mã đến đọ sức với bọn ngươi đây”. Ngẫu
nhiên sau lời thách đấu có 1 cơn gió nhẹ thổi vào các cánh quạt lớn và những cối
xay gió bắt đầu chuyển động. Với chàng, đây là sự thách thức của thế lực tội
ác, thù địch và nhiệm vụ của chàng là bắt chúng phải đền tội.
ð Hình ảnh
cối xay gió qua con mắt của Don Quyxote thực sự đã trở thành “những tên khổng lồ
hung tợn”. Tiếng cười ở đây cũng được bật ra bởi những hành động điên rồ của
chàng hiệp sĩ.
-
“Đúng lúc chàng đâm mũi giáo vào cánh quạt
cối xay, gió nổi lên dữ dội, cánh quạt quay tít khiến ngọn giáo gãy tan tành, cả
người lẫn ngựa ngã chổng kềnh ra đất”. Xem ra “gió” đóng vai trò rất quan trọng
trong cuộc chiến “không cân sức”. Cevantes tỏ ra quan sát thấu đáo. Một chiếc cối
xay gió đúng yên thì chưa hẳn là tên khổng lồ nhưng khi nó quay ra thì rất dễ
biến thành một tên khổng lồ dương oai diễu võ. Nhưng kết cục của cuộc giao
tranh vẫn là sự thất bại bi đát của Don Quyxote.
ð Cối xay
gió đặt trong mối quan hệ với Don Quyxote đã mang lại tiếng cười nhiều tầng ý
nghĩa:
+ Bên trên là tiếng
cười hài hước: cười anh chàng đi đánh nhau với cối xay gió
+ Bên dưới
là tiếng cười mỉa mai, bi đát: con người bất lực trước những tên khổng lồ xấu
xa.
3.2 Cối xay gió trong con mắt của Sancho Panxa:
-
Đối với bác giám mã Sancho cối xay gió
chỉ là cối xay gió. Nhận thức này đã được khẳng định ngay bằng câu hỏi của bác:
“Những tên khổng lồ nào cơ?”. Câu hỏi này là một lời phủ nhận do bác chưa nhìn
thấy “những tên khổng lồ” của Don Quyxote đâu cả.
-
Sancho thể hiện sự kiên định trong nhận
thức của mình “Xin ngài coi chừng! Cái mà ngài tưởng là khổng lồ chỉ là những cối
xay gió, còn cái vật trông giống cánh tay là những cánh quạt, khi có gió chúng
sẽ quay tròn làm chuyển cối đá bên trong”. Đây là thái độ chấp nhận thực tại
theo nguyên tắc tồn tại của nó.
ð Cối xay gió đặt
dưới con mắt của một người
“tỉnh” như Sancho thì nó chỉ là những chiếc cối xay gió thực sự.
ð Như vậy,
điểm khác nhau cơ bản giãu hai thầy trò khi cùng nhìn 1 sự vật đó là: Cối xay là những
tên khổng lồ và cối xay chỉ là cối xay. Khi Don Quyxote đang ngây ngất trong
vòng hào quang của trí tưởng tượng thì bác giám mã lại cắt ngang bằng những lời
khuyên ngăn thực tế. Hình ảnh cối xay gió hiện lên như một nhân vật thực thụ,
có tạo hình, hành động. Từ đó nó là cái cớ để cuộc đối thoại giữa Don Quyxote
và Sanco Panxa được diễn ra, 1 bên là lí tưởng một bên là thực tế. Qua đó, tính
cách, phẩm chất của mỗi nhân vật bộc lộ.
4.
NGHỆ THUẬT:
4.1
Nghệ thuật xây dựng cốt truyện:
Cervantes đã rất thành công khi xây dựng
cốt truyện hiệp sĩ với những cuộc phiêu lưu của Don Quixote. Đây là cốt truyện
chính trong tác phẩm, là trục vận động chính. Không mô phỏng theo lối cốt truyện
trong tiểu thuyết hiệp sĩ đã thịnh hành trước đó, mà là “Một lời thóa mạ” đối với
tiểu thuyết này. Cervantes đã dựng lên một cuộc hành trình của Don Quixote với
nhiều vấn đề cuộc sống nhân sinh.
4.2
Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
4.2.1
Nghê thuật xây dựng nhân vật theo lối
lưỡng diện:
-
Bản
thân Don Quixote cũng được xây dựng theo lối lưỡng diện biểu hiện ở trạng thái
điên và tỉnh, nhận thức và hành động. Bi kịch của Don Quixote là bi kịch của một
con người gầy còm, yếu ớt lại ở cái tuổi ngũ tuần, mang khát vọng lớn lao nên
suốt đời không thể biến ước mơ trở thành hiện thực, đến cuối đời mới nhận ra sự
điên rồ, nhảm nhí, tai hại của truyện hiệp sĩ.
-
Tính lưỡng diện trước hết được thể hiện
qua trạng thái điên và tỉnh:
Trong mắt nhiều người thì Don Quixote
là một người điên, không dưng đang là một nhà hidalgo sa sút nhưng vẫn là
hidalgo – chỉ vì mê truyện kiếm hiệp mà vác gươm cùn giáo rỉ lên đường làm hiệp
sĩ. Khoác cho mình một cái tên đúng kiểu quý tộc, thuê gã nông dân cùng làng
Sancho Panza làm giám mã cho mình và tôn cô thôn nữ nhà bên thành nàng
Dulcincea làm ý tình nương của mình, đặt cho con ngựa gầy của lão bằng cái tên
mĩ miều Rocinante. Để rồi tự mình đi lang thang khắp đất nước Tây Ban Nha nhìn quán
rượu ngỡ là lâu đài bị yểm bùa, nhìn những chiếc cối xay gió thành những tên khổng
lồ độc ác, trông thấy bầy cừu tưởng là hai đạo quân chuẩn bị giao chiến, dường
như trong mắt của Don Quixote bất cứ thứ gì gã găp trên đường gã cũng cho đó là
bị một thế lực nào đó phù phép và tự mình đơn thương độc mã lao vào cuộc chiến
để rồi tự chuốc lấy thất bại. Don Quixote không lấy điều đó để cản bước mình, hắn
vẫn tin mình làm thế là để bảo vệ công lý và tình yêu trong một thế giới bạo
tàn và tội lỗi. Nhưng Don Quixote đã sai lầm ở thời Phục hưng không có và không
cần phương thức giải quyết mâu thuẫn bằng con đường hiệp sĩ, Don Quixote đã dùng phương pháp cũ kĩ, lỗi thời
đó làm giải pháp xã hội nên càng cho thấy sự điên khùng, gàn dở của Don Quixote.
-
Nhưng
Don Quixote lại tỉnh ở chỗ muốn hành hiệp đẻ bênh vực những kẻ yêu đuối, đi tìm
tự do hạnh phúc và công bằng. Thì ra thời Phục hưng sang ngời tư tưởng nhân văn
ấy lại còn những kẻ xấu xa chuyên đi áp bức người khác. Hành động chân chính của
các hiệp sĩ thời Trung cổ không phải lúc nào cũng vô nghĩa, đáng cười, Don
Quixote không phải không có lí khi lên đường. Hơn nữa, trong những cuộc trò
chuyện của Don Quixote với Sancho Panza tỉnh táo biết bao, thâm thúy biết bao.
Don Quixote nói về tiền bạc, về luật pháp về đức hạnh con người về nhiều điều
khác nữa mà nghe rồi thì chỉ có người khôn ngoan mới hiểu biết, Don Quixote
không phải là người mất lí trí mà là người mất hết tất cả từ lí trí. Trên đường
hành đạo hiệp sĩ mặc dù toàn chuốc lấy thất bại dù hành động với mục đích tốt đẹp
nhưng chi phối hành động điên khùng ấy vẫn luôn là một ý nghĩ tỉnh táo “Thế
gian còn nhiều bất công con người còn nhiều đau khổ vậy nên vẫn phải xóa bỏ bất
công và đau khổ”.
-
Tính
lưỡng diện của Don Quixote còn được biểu hiện ở nhận thức và hành động. Don
Quixote nhận thức và quyết tâm “Chuyên đi làm việc thiện, kể cả cho những linh
hồn có tội” nếu linh hồn đó biết hối cải. Ý thức rõ mặt đúng đắn của nghề hiệp
sĩ “Vì ta biết những công việc của nghề hiệp sĩ giang hồ nên ta nhìn thấy những
cái lợi ích vô biên mà nghề đó mang lại. Ta cũng biết rằng con đường đi tới đạo
đức rất đẹp, con đường đi tới thói hư tật xấu thì rộng thênh thang”. Và tuy biết
rõ “Ngày nay, lười biếng thắng siêng năng, nhàn rỗi thắng cần mẫn, phi nghĩa thắng
chính nghĩa, ngạo mạn thắng dũng cảm và lý thuyết thắng thực hành”, nhận thức
rõ thực trạng của cái xa hội mà mình đang sống và vẫn quyết tâm hành động. Don
Quixote muốn thay đổi cái xã hội ấy theo hướng tích cực. Thế nhưng, nhận thức
là vậy nhưng khi hành động lại hoàn toàn trái ngược với nhận thức. Ngay trong lần
hành hiệp đầu tiên sau khi được gã chủ quán trọ phong tước hiệp sĩ, khi thấy cậu
bé bị chủ đánh đập Don Quixote đã can thiệp, song khi Don Quixote bỏ đi vì tin
vào lời hứa của lão chủ, khiến chú bé Andres bị đánh đập tàn nhẫn hơn. Mâu thuẫn
trong nhận thức và hành động, Don Quixote hiểu được bản chất của xã hội nhưng
khi phấn đấu để thiết lập lại một lý tưởng thì không thành công.
-
Mang
lí tưởng cao đẹp giúp đời thế nhưng Don Quixote vẫn chỉ là nhân vật bi – hài kịch
của cái cũ, cái tốt đẹp nhưng đã cũ. Những chiến thắng chưa đủ để dẹp yên mọi bất
bằng. Xã hội vẫn cứ vận hành theo chu trình của nó.
4.2.2
Nghệ thuật khắc họa nhân vật thông qua
hành động, lời nói, tính cách:
-
Don
Quixote là một kiểu nhân vật độc đáo có sự lai ghép của nhiều trạng thái, tính
chất đối lập nhau, mâu thuẫn nhau nhưng cũng được thể hiện trong một con người. Don Quixote là
kiểu nhân vật “nửa mê sảng, nửa tỉnh táo, nửa khôn ngoan, nửa điên rồ”. Don
Quixote điên khi quyết định ra đi làm hiệp sĩ giang hồ nhưng lại mang trong
mình một mơ ước tự do, công bằng, hạnh phúc chính đáng. Xây dưng nhân vật Don
Quixote và cuộc phiêu lưu của chàng, tác giả Cervantes muốn phản ánh một tấm “
bi hài kịch” của con người trong xã hội Phục hưng, đó là sự mâu thuẫn giữa lí
tưởng và thực tế. Con người có ước mơ, khát khao vượt thoát ra những cái tầm
thường tù túng nhưng điều đó không được thực tế chấp nhận, dung hòa. Mâu thuẫn
với thực tế khiến hành động của con người trở thành trò đùa, trò mua vui, nhiều
khi làm hại mình, hại người.
5. TỔNG KẾT:
-
“Don Quyxote – Nhà quý tộc tài
ba xứ Mancha” là một trong những tác phẩm vĩ đại nhất của thời đại Phục hưng và
là tiểu thuyết hiện đại đầu tiên của châu Âu. Qua hình tượng Don Quyxote, tác
giả phản ánh được tính đa diện của con người, bên cạnh tính cách gàn dở là sự tế
nhị, thương yêu đồng loại, yêu quý tự do và ghét thói xa hoa ăn bám của bọn quý
tộc đương thời và biết trọng đạo lý. Hành
động đánh nhau với cối xay gió đã trở thành điển tích nhằm chỉ những người bất
bình thường trong hành động hoặc chỉ một hành động bất bình thường trong thực tế.
Cả hai nét nghĩa trên đều rút ra từ phẩm chất của chàng hiệp sĩ Mặt Buồn: giầu
trí tưởng tượng và kiên quyết sống, tin tưởng vào thế giới của mình.
-
Cervantes thông qua hình tượng Don Quyxote đã chế
giễu những tàn dư của lý tưởng hiệp sĩ phiêu lưu thời phong kiến, đả kích một
thị hiếu tầm thường đang phổ biến trong công chúng, biểu lộ khát khao hướng đến
một xã hội hậu phong kiến công bằng và nhân đạo hơn. “Don Quixote – Nhà quý tộc tài ba xứ Mancha” đã chinh phục người đọc trong nước cũng
như ngoài nước và được dịch ra rất nhiều tiếng trên thế giới.
-
Không chỉ có ảnh hưởng lớn trong khuôn khổ văn học,
Don Quyxote vẫn là đề tài của sân khấu, âm nhạc, hội họa, điêu khắc, màn ảnh. Từ
Đông sang Tây, từ Âu sang Á, các nhà phê bình, triết học, các nhà văn, nhà thơ,
những người làm công tác văn nghệ, không ai không xác nhận giá trị tư tưởng và
nghệ thuật của hình tượng Don Quyxote.
TÀI
LIỆU THAM KHẢO
[1] Lê Huy Bắc, Lê Nguyên Cẩn, Nguyễn
Linh Chi, Giáo trình văn học phương Tây, NXB Giáo dục Việt Nam,
2012.
[2] Trương Đắc Vị dịch, Đôn Kihôtê – Nhà quý tộc tài ba xứ Mantra,
NXB Văn học, 2005.
[3] Lê Bá Hân, Trần Đình Sử, Nguyễn
Khắc Phi, Từ điển thuật ngữ văn học,
NXB Giáo dục Việt Nam, 2012.
[4] Tuổi trẻ Online, 400 Đôn Kihôtê: Cuốn tiểu thuyết hay nhất mọi
thời đại, 2004.
[5] Nhiều tác giả, Văn học phương Tây.
BIÊN BẢN LÀM VIỆC NHÓM
STT
|
Nội dung
|
Người chịu trách nhiệm
|
1
|
Khái quát chung
|
Nguyễn Thị Thúy
|
2
|
2.1 Bức chân dung hình tượng Don
Quyxote
|
Nguyễn Thị Ngọc Vân
|
2.2 Là một người có trí tuệ uyên
bác
|
Nguyễn Thị Huyền Trang
|
|
2.3 Tượng trưng cho lí tưởng hiệp
sĩ chân chính và tư tưởng vinh thân
|
Nguyễn Thị Huyền Trang
|
|
2.4 Tượng trưng cho đẳng cấp tăng lữ
và giai cấp phong kiến trong xã hội thời bấy giờ
|
Nguyễn Thị Thúy
|
|
2.5 Chế giếu những tàn dư của lí tưởng
hiệp sĩ phong lưu thời phong kiến
|
Trần Thị Hải Yến
Nguyễn Thị Huyền Trang
|
|
2.6 Cái chết của Don Quixote tố cáo
xã hội đương thời
|
Trần Thị Hải Yến
|
|
3
|
Hình ảnh cối xay gió
|
Nguyễn Thị Ngọc Vân
|
4
|
Nghệ thuật
|
Nguyễn Thị Thúy
|
5
|
Tổng kết
|
Nguyễn Thị Ngọc Vân
|
6
|
Tổng hợp bài
Thiết kế power point
|
Nguyễn Thị Huyền Trang
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét